Xuống Cuối Trang
Khoảng thời gian đó đối với mình thật sự rất khó khăn và đau khổ…nhưng mình vượt qua đc cũng nhờ nhiều vào bx….
Lúc nào bx cũng ở bên mình động viên chia sẻ an ủi mình…dù ko biết mình buồn bực hay cáu gắt vì điều gì…
Tình cảm của mình và bx ngày càng tiến triển tốt hơn…xác định luôn…2 đứa phải vào đại học…để đc ở bên nhau…để đến đc với nhau cần rất nhiều nỗ lực ở mình….
Vì thời điểm đó…mình gọi là chả biết cái gì trong đầu luôn…giờ lao đầu vào học kịp làm sao đc…? Nhiều lúc oải lắm….
Bx thì học giỏi chả bù cho mình….chỉ khổ cho thằng bạn gần nhà học giỏi…suốt ngày bị mình hành cho làm việc hết công suất luôn….
Nhưng 1 khi đã có gì đó mờ ám thì ko bao giờ dấu đc lâu…nói đúng hơn là cái kim trong bọc có ngày lòi ra….
Thật sự mình lúc đó lười lắm…có chịu học hành gì đâu…suốt ngày cắm đầu vào game…vẫn aoe rồi audition đều đều…
Nhưng lập 1 cái nick au khác để tán gái cho vui chứ ko dám dùng nick chính của mình sợ bx phát hiện ra thì coi như xong luôn….
Mình toàn văn đi học thêm để đi chơi game cùng mấy ông anh….và mấy thằng bạn chí cốt nữa….
Anh em nào nghiện game thì biết đấy…đã ko chơi thì thôi…chứ còn xác định làm game thủ rồi…thì cày ngày cày đêm….đợt đấy cày MU nữa…đua top khổ vật vã….suốt ngày chỉ cắm chuột ở quán….
Bx thì gọi điện kiểm tra liên tục…khổ ko tả đc suốt ngày phải văn vở….thế nọ thế kia đủ mọi lí do trên đời….
Nhiều lần bị bx bắt đc nói dối đi học thêm…để đi chơi game thế là bx dỗi liền 1 tuần ko thèm nói chuyện với mình…hix2…
Tính khí mình thì thất thường….tại đợt đấy mải chơi nữa…bạn bè thỉnh thoảng rủ rê lôi kéo vẫn đi đập đá nhiệt tính….
Nhưng đi với tần suất ít hơn trước….có tiền mới đi chứ ko cắm cốp hay báo nhà gì nữa cả…
Đấy là thời điểm mình liên tục gặp L đi cùng 1 thằng nào đó…học trường khác….ngày nào cũng đưa đón nhau đi học…
Nhưng là đi = xe máy…chứ ko đi = xe đạp như mình….
Ko hiểu sao….quyết định như thế rồi ? phải cố quên L….ra khỏi đầu…mà mỗi khi nhìn thấy L đi với thằng đó trong lòng mình lại trỗi dậy 1 đống cảm xúc khó chịu có…bực mình có…ghen tức có……chắc đấy là tính ích kỉ của đàn ông mà hầu như ae nào cũng có đúng ko ? ^^
Lúc ở bên người ấy thì ko trân trọng ko biết giữ lấy…giờ mất rồi lại tiếc…lại thấy nó cứ lao lao làm sao
Nhưng thật lòng mình vẫn m0ng L đc hạnh phúc…ko phải đau khổ như khi yêu mình nữa…mong là thằng đó sẽ mang lại hp cho L….
Tai học cùng trường nữa…lên mình và L giáp mặt nhau liên tục…nhưng có bao giờ nói chuyện nữa đâu…từ cái tối hôm đó…tại sao L bảo là bạn ….? Mà lạnh lùng với mình thế ? chắc L hận mình lắm….
Mình ko trách L…nhưng mình chỉ thấy lo lắng cho L…khi vừa ct mình đã nhận lời yêu thằng kia luôn….sao L lại tìm 1 người lấp khoảng trống như vậy ?
Liệu như vậy L có hạnh phúc ko ?
Thời gian cứ thế trôi đi cũng qua hết năm lớp 11…mình chả có tí gì kiến thức trong đầu cả….và càng lúc càng khiến bx thất vọng….
Vì suốt ngày luôn mồm nói…sẽ cố gắng học để sau này thi đỗ đại học ở dưới HN…2 đứa sẽ đc ở gần bên nhau hơn…rồi thì phải học thì mới có tương lai….mới có thể chăm lo cho bx về sau này được chứ….
Nói thì hay như thế đó…nhưng hành động lại ko đi cùng lời nói...hầu như lúc đó mình chỉ nói mồm thôi…chứ cũng chả thay đổi đc là mấy…
Nhiều lúc nhìn thấy bx buồn…mình lại cố lao đầu vào học…nhưng thật sự mất gốc từ trước rồi…giờ ngồi vào bàn học cứ như kiểu tra tấn ý…có hiểu gì đâu cơ chứ…
Đã thế còn bao nhiêu anh em rủ rê đánh điện tử….rồi thì bọn bạn rủ đi đập đá….đủ các kiểu…công nhận với anh em 1 điều…ai đã ngoan rồi…thì họ vẫn cứ ngoan..( ít bị cám dỗ..) còn đã hư sẵn rồi…bắt thay đổi thành 1 con người khác khó lắm…
Mình cũng là người như vậy thôi…vì chả thay đổi đc mấy trong khi đó thì bx cứ 24/2.htm4 kèm cặp suốt..nhiều lúc mình còn thấy khó chịu…vì hầu như ko có chút nào đc riêng tư cả…đi sinh nhật mấy thằng bạn thân cũng bị gọi liên tục…ko ngồi thoải mái đc…
Thật sự cũng thông cảm cho bx…tại bx phát hiện ra nhiều lần mình nói dối bx rồi…lên niềm tin bx dành cho mình đang vơi dần theo time…bx ở xa ko làm thế nào đc…chỉ có liên lạc qua điện thoại kiểm soát mình đc thôi…lên nhiều lúc cũng gọi hơi nhiều khiến mình thấy khó chịu…
Cái tuổi mới lớn…mới có 17, 18 tuổi đầu…thì làm gì có chuyện ai quản đc…và càng ko bao giờ muốn bị quản….còn thời điểm hiện tại thì khác…đang mong đc gấu quản 24/2.htm4 đây mà chả đc…hihi..
Từ ngày bx ở trên nhà mình về…mình cũng có xuống sơn tây thăm bx 1 lần…nhưng chỉ gặp nhau ngồi uống nước 1 lúc..thì bx đã phải về rồi…chả có gì đáng nói cả…lên mình cũng ko kể trong truyện nữa…thời gian này…súng ống để lâu…bị thời tiết bào mòn dữ dội…nhưng ko thể để tình trạng đó…tiếp diễn đc….Audition lúc đó vẫn là 1 vườn rau với vô số loại rau…mình đành làm nông dân thu hoạch rau…cho súng đỡ bị treo lâu ngày….về sau tịt nòng thì chết…
Chỉ là nông dân thôi nhé…chứ ko yêu đương gì trên mạng nữa cả…mình bx là quá đủ rồi…giờ mà có vô tình tán em nào nữa…thì lại quay lại với tình trạng xoay sở 2 người 1 lúc chắc mình điên đầu mất….
Còn về L thật sự mình lo cho con bé lắm…ko biết ở bên người đó…có hạnh phúc ko ?
Mình nhờ bạn bè mình…điều tra xem thằng đó là ai…? Nhà ở đâu? Có chơi bời gì ko ?
Có chơi bời thì chơi bời thế nào ? chơi kiểu bựa nữa thì vứt….
Về sau mình cũng biết thằng đấy cũng là 1 thằng tán L từ ngày mình mới yêu L…nhưng biết L yêu mình rồi lên nó rút lui…sau này ct mình L hay nhắn tin nói chuyện với nó…rồi chả biết thế nào mà lại nhận lời yêu nhau…chả biết có yêu đc ngày nào ko ? mà nhận lời…hay chỉ là muốn lấp khoảng trống của mình để lại….
Thấy kể thằng đấy cũng thuộc loại con nhà giầu….công tử…chả phải làm gì bao giờ cả..mới lớp 10 bố mẹ đã mua xe máy cho đi rồi…trong khi mình đạp xe đạp bục cả mồm…( hồi đó có xe máy đi học cũng bảnh lắm rồi…)
Thằng đấy chơi bời còn gấp chục lần mình chứ chả vừa cũng đầu bò đầu biếu đấy…chả biết rồi L sẽ thế nào nữa…
Giờ chỉ mong sao thằng đấy nó yêu L thật lòng…và đừng để L phải buồn nữa là mình đã cảm ơn nó lắm rồi…
Hết hè năm đấy mình vào lớp 12 cuối cấp…bà già lo lắng lắm…sợ mình còn thi trượt cả tốt nghiệp ý chứ…đừng nói là thi cao đẳng hay đại học..nghe nó xa vời lắm…^^
Bà già bắt đầu cho mình đi học lò…rồi thì thuê gia sư đủ các kiểu…hix2…toàn thuê gia sư già đắng già cay…mặt thì nở hoa…nhìn mặt cô giáo mà ko sao học nổi…
Rồi đùng 1 cái….điều khủng khiếp nhất bất ngờ nhất lại xảy ra với mình…
Tối hôm đó…bx hẹn mình onl chát nói chuyện…
Ko biết là có chuyện gì mà bx lại hẹn chát sớm thế nhỉ ? đã đinh ninh có chuyện gì rồi…chả nhẽ bx lại phát hiện đc ra cái gì nữa chăng ? mình thật sự chả muốn cãi nhau nữa tí nào cả…mệt mỏi lắm….
Vừa onl cái….bx buzz luôn….
Ox ăn cơm chưa ?
Ox chưa giờ vẫn sớm mà….sao bx ko gọi điện mà lại hẹn ra chát thế ?
Có chuyện gì khó nói à ?
Vâng….
1 hồi lâu vẫn chưa thấy bx pm lại….
Buzz….bx đâu rồi có chuyện gì bx nói đi…
Trước khi bx nói…ox phải hứa 1 bx 1 điều ox ko đc buồn nhé…
Bx nói đi….
Ox hứa đi đã…
Bx cứ nói đi…ox ko dám nói trước…
Bố mẹ bx bảo với bx là sau khi học hết lớp 12 sẽ cho bx sang singapo du học….
Cái gì cơ…? Thật hả bx ?
Thật….bố mẹ bx đang bắt đầu chuẩn bị rồi…
Sao sao lại thế ?
Sao lại phải sang đấy học ?
Sao lại đi đúng thời điểm này….
Bx có biết dạo này ox phải học gia sư…ox phải học lò suốt ko ? chưa vào năm học mới…mà ox đã cố gắng hết sức rồi….
Bx phải cho ox cơ hội chứ…
Hix2…ko phải như vậy…ko phải là bx ko cho ox cơ hội..nhưng thật sự là bố mẹ bx bắt bx phải đi mà…chứ có phải bx muốn đi đâu…
Ko có cách nào ? để bx đc ở lại à… ?
Bx cũng ko biết nữa…
Thế những cố gắng của ox là vô nghĩa sao ?
Bx xl…nhưng ox cố gắng cũng vì cả bản thân của ox nữa mà…sao ox lại nói là vô nghĩa chứ… ?
Bx ko đi đc ko ?
Ox đừng như thế mà…bx sợ lắm…còn 1 năm nữa mà…hết năm lớp 12 bx mới phải đi mà…từ giờ đến cuối năm học biết đâu bố mẹ bx sẽ đổi ý…
Ừ…mong sao là như thế..!
Thôi bx ăn cơm tắm rửa đi…ox off đây….
Ơ kìa….
Đã bảo hứa với bx ko buồn cơ mà….
Ox ko sao…ox muốn đi lang thang hít thở ko khí 1 lúc thôi mà….ko có gì đâu bx đừng lo…
Lang thang khắp nơi chán ko tả đc khi nghe tin bx hết năm học này phải đi singapo du học…mình có trí tưởng tượng phong phú cỡ nào đi chăng nữa cũng chả thể nào tưởng tượng đc là sẽ xảy ra chuyện này…
Thật sự nó quá bất ngờ đối với mình..
Ngày càng ngày mình và bx càng nói chuyện với nhau ít hơn sau khi bx nói cho mình biết chuyện bx phải đi du học đó….ko hiểu sao nữa…nhưng dường như 2 đứa có 1 khoảng cách nào đó…khó có thể san lấp…khó diễn tả vô cùng…
Những tin nhắn ít dần đi…những cuộc gọi cũng thưa dần….và kể cả những cuộc nói chuyện cũng nhạt dần….
Chuyện gì đang xảy ra với mình thế này…chả nhẽ bao nhiêu tình cảm bao nhiêu kỉ niệm dành cho nhau cứ ngày ngày nhạt dần đi thế này sao ?
Nhiều lần cố gọi điện nói chuyện tâm sự với bx thật lâu và không hề nhắc đến chuyện đi du học nữa…để tránh cả 2 bên đều buồn…nhưng thật sự mình vẫn cảm thấy có 1 cái gì đó ko ổn….1 cái gì đó bất an ở tình cảm của 2 đứa….
Nhiều lần bx hỏi mình…
Thế bx phải đi singapo học thật thì ox có chờ bx chở về ko ?
Đến lúc đó ox có còn yêu bx nữa ko ?
Ox có nhớ bx ko ?
Mình cảm thấy rất khó chịu với những câu hỏi đó của bx…thật sự vì ko muốn phải trả lời những câu hỏi đó 1 tí nào cả…chỉ mong sao điều đó ko xảy ra thôi….
Mình càng ngày càng thấy chán nản…lúc này nhìn L đang hp bên người kia mình cũng ko nói gì cả…thôi thì mong em luôn hạnh phúc như thế là anh yên lòng rồi….
Còn bx có 1 cái gì đó…phải nói là chỉ có giác quan thứ 6 mới nhận biết đc….nó khác lắm…dù chỉ là những lời nói…những hành động nhỏ thôi…nhưng vì mình rất yêu bx lên mình cảm nhận đc hết…
chả nhẽ bx muốn mình quên bx đi sao ? mà lại càng ngày càng xa cách thế ?
chả nhẽ bx sợ mình buồn ? sợ phải nói lời ct…lên đành tìm cách như vậy để cách xa mình…
1 cái cách nhẹ nhàng…mà ko hề gây đau đớn cho mình chăng ? nhưng liệu lúc đó bx có đặt hoàn cảnh bx vào hoàn cảnh mình ko ? có biết mình buồn và suy sụp thế nào ko ?
Chiều hôm đó là 1 buổi chiều ko có gì đặc biệt cả…lúc đó mới vào năm lớp 12 đc hơn 1 tháng…mình vẫn đi học thêm đều.. nhưng buổi bỏ buổi ko ? chán nhiều lúc ko thể tập trung vào học được…
Gọi ông anh ra quán ngồi uống bia tâm sự…ông ý thấy dạo này mình cũng khác trước kha khá rồi...lên ko nói gì cả…2 anh em đang ngồi thì bx nhắn tin tới…bảo lát bx đi sn bạn 1 tí nhé…chắc tầm 8h tối bx về thôi…lúc nào về bx alo…mình cũng quan tâm….
Ngồi uống tiếp…đc 1 lúc mấy ông bạn của ông anh ra…mấy ông ý chơi cũng hay…lại rủ mấy anh em đi uống rượu…ôi trời…sợ bia với rượu đánh nhau lắm…cứ teng teng…say ko ra say…tỉnh ko ra tỉnh mệt kinh khủng khiếp…
Uống đến tầm hơn 6h mấy anh em về…
Không biết lúc đó say hay thế nào mà mình nhớ bx da diết…nhớ lắm….như kiểu cả mấy năm rồi ko gặp ý…chỉ ước gì có bx ở đây…để đc ôm bx 1 cái…
Mình nảy ra 1 cái ý định điên rồ nhất từ trước đến giờ…mình bảo ông anh cho mượn xe 1 xíu đi mua đồ cho bà già…
Đèo ông ý về cái…mình phi về nhà lấy cái mũ bảo hiểm..rồi mặc quần áo…ra cây xăng đổ đầy bình….các anh em biết check đi đâu ko ?
Thị xã sơn tây thẳng tiến….
Đúng là 1 quyết định điên rồ…nhưng lúc đó thật sự mình muốn gặp bx lắm…muốn nghe thấy giọng bx…muốn nhìn thấy khuân mặt của bx…muốn nắm tay bx…muốn ôm bx…cho bõ bao nhiêu ngày xa cách…bao nhiêu sự lạnh nhạt hờ hững những ngày qua sẽ tan biến nếu mình gặp bx….với hy vọng như thế trong đầu mình chả ngại gì cả….
Từ thái nguyên sang thị xã sơn tây là 120km…đi xe máy chắc mất tầm 3h đồng hồ…giờ là 6h30 chắc 9h30 là sang tới nơi…lúc đó chắc bx vẫn đc ra ngoài..chắc mình vẫn gặp đc bx…mà kể cả chỉ cần đc nhìn thấy bx đứng ngoài ban công nhìn xuống thấy mình đứng dưới đó là đc….mới nghĩ đến thôi đã thấy niềm hạnh phúc nhỏ nhoi dâng trào rồi…
Mình lao đi như 1 thằng điên…tại có tí men nữa rồi…lên chả ngán ngẩm gì hết…tầm này chả có ai có thể cản đc mình đến gặp bx cả…tình yêu là trên hết rồi….
Đi đến mỹ đình….mặt mũi mình đen nhẻm đen nhèm rồi…chảy hết cả nước mắt vì đi nhanh mà...đến đây mình cố nhớ đường sang thị xã sơn tây….à..à…
Đi lên đến đoạn ngã tư bigC thì có 1 tòa nhà ghi chữ Viglacera rồi rẽ tay phải và đi thẳng…cứ vừa đi vừa hỏi đường…cuối cùng mình cũng đến được viện 105 thị xã sơn tây….
Mệt ko tả đc…mình mua tạm 2 chai nước khoáng uống 1 chút cho đỡ khát…uống rượu háo nước mà…rồi rửa qua cái mặt với chân tay 1 tẹo…hix2…ko nhìn cứ đen nhẻm đen nhèm chán đời lắm…
Đến đây rồi thì mình nhớ đường về nhà bx…vì đạp xe đạp trên cái đoạn đường này ít nhất cũng phải vài lần rồi lên ko thể quên đc…phi thẳng 1 mạch đến nhà bx….
Cái ngõ đấy…căn nhà đấy…ngay trước mắt mình đây…còn bx đâu ?
Tim mình đập mạnh kinh khủng…cứ như lần đâu đi gặp bx ý…mà lần đấy còn giả vờ làm xe ôm chêu bx mà…có run như thế này đâu…hix2…lúc đấy mình ko nhớ là mấy giờ nữa hình như là khoảng 9 rưỡi 10h kém rồi thì phải…
không biết giờ này bx còn được ra ngoài gặp mình nữa ko nhỉ ?
Mình lấy điện thoại ra gọi cho bx….
Tút tút….máy bận…
Gọi lại lần nữa….thuê bao…..
Gọi lại thêm vài lần nữa…có chuông nhưng không nhấc máy…
Ko hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa…mình bắt đầu lo lắng…tầm này bx làm gì nữa mà không nghe máy…còn máy bận…
Hay là tại mạng đây…
Đứng 1 lúc ở đó mà đứng ngồi ko yên…tầm đấy cũng vắng rồi..chả còn mấy xe đi qua lại nữa…nhà bx lại còn phải rẽ vào ngõ 1 xíu…lên càng ít xe hơn…
Mỗi lần có 1 chiếc xe nào đó đi qua cũng khiến mình nhìn theo…như mong chờ 1 cái gì đó…
Và cái điều mong chờ đó…dường như ngoài sức tưởng tượng của mình…
Mình còn không tin nổi vào mắt mình nữa…chứ đừng nói là ai khác…
Bx mình mặc váy ngồi vắt chéo sang 1 bên…ôm eo 1 thằng nào đó…đang cười nói rất vui vẻ…
Đến đúng cửa nhà bx…thì chiếc xe đó dừng lại…bx xuống xe đứng nói nói cái gì đó…với thằng đèo bx về…rồi 2 người cười với nhau rất tình cảm…
Mình dường như ù hết cả tai…khi nghe loáng thoáng qua những lời dặn của bx với thằng đó là đi đường về cẩn thận…về tới nhà nhớ gọi điện cho em đó….
Không thể tin nổi…có lẽ bx cũng ngờ đc mình lại đứng bên kia đường trong cái ngõ tối đó nhìn ra…và thấy tất cả…
Bx bước vào nhà…và thằng đó cũng quay xe đi về….
Còn mình thì như đứng chết lặng ở đó…
Chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy nữa…chả nhẽ bx lừa dối mình bấy nay sao ?
Chả nhẽ bx có người yêu khác sao ? chả nhẽ bx cũng đang bắt cá 2 tay sao ? con người thật của bx là như thế nào ?
Không biết bao nhiêu câu hỏi đặt ra trong đầu mình….
Khi bx đi vào nhà rồi…mình mới ngớ người ra…sao lúc đó mình chạy ra chỗ bx…hỏi cho rõ…đấy là ai và có quan hệ với bx như thế nào ?
Sao mình ko đủ dũng cảm để làm điều đó…mà chỉ biết đứng nhìn…đứng chôn chân ở góc tối đó…mà nhìn ra …thấy người con gái mà mình yêu đang nc tình cảm với người đàn ông khác….
Mình ngồi đó…cố suy nghĩ…cố đặt ra mọi tình huống có thể xảy ra…
Biết đâu là hôm nay có chuyện gì bx đi sinh nhật về muộn ?
Biết đâu đấy là bạn thân của bx hoặc anh em họ hàng hay kết nghĩa gì gì đó của bx….? Biết đâu ?...............
Thật sự có quá nhiều điều khiến mình không thể nào bình tĩnh đc…mình ngồi hút hơn chục điếu thuốc 1 lúc..để lấy lại bình tĩnh…
Lúc này thực sự cần phải bình tĩnh giải quyết mọi vấn đề không đc nóng vội chỉ sôi hỏng bổng ko thôi…
Dù sao đấy cũng chỉ là 1 phía mình thấy và chứng kiến thôi…biết đâu sau khi nghe bx giải thích rồi thì mình sẽ hiểu ra mọi chuyện thì sao ?
Nghĩ trong lòng là ko đc nóng tính…ko đc vội vã cứ bình tĩnh xem thế nào đã…
Lúc này mình lại lấy máy gọi điện thoại cho bx…
Y như rằng bx nhấc máy ngay…mới về nhà mà..đi với zai sao dám nghe máy mình gọi…mà xưng hô bx ox trước mặt người ta cơ chứ…đau lòng quá….
Nghĩ là nghĩ như thế nhưng vẫn chậm dãi bình tĩnh hỏi :
Bx đang làm gì đó ?
Dạ..bx đang học bài ạ…
Thế à… ? bx đi sinh nhật về lâu chưa ? sao đi sinh nhật về ko nhắn tin cho ox..làm ox sốt ruột…
Hihi…ox hôm nay làm sao mà lại quan tâm đến bx thế ? ( ơ đm chả nhẽ mọi khi mình ko quan tâm sao…hix2…hỏi câu hài vãi )
Thì lúc nào ox chả quan tâm đến bx chả qua bx ko nhận ra điều đó thôi…
Hihi…bx về từ lúc 8 rưỡi…định gọi cho ox luôn lúc đó rồi…nhưng về hơi muộn lên bx đi tắm với ăn uống rồi ngồi vào bàn học luôn…ko mẹ mắng…hix2
Bx xl lại để ox lo cho bx rồi…
Nghe đến đây chả nhẽ ko giữ đc bình tĩnh mình chả chửi vào mặt cho ý…đm mài ngon…nói dối tài vãi…
8 rưỡi đã về rồi cơ à…uất thật 9 rưỡi 10h kém mình đứng ở đây rồi mà đã về đéo đâu…gọi còn thuê bao cơ…ko nghe máy cơ…
Thế à…bx về sớm nhỉ ? ox cứ tưởng bx vừa về cơ…
Ơ ox buồn cười nhỉ ? ox nói thế khác nào là bảo bx nói dối ox à… ?
Ko…chả qua ox thấy gọi cho bx mãi chả đc lên lo lắng mới sinh ra cái suy nghĩ vớ vẩn đó ý mà…
Ox nói cái giọng gì thế ?
Thôi ko có gì…bx học bài xong rồi ngủ đi…
Ox đi ngủ đây…mệt quá…
Bx : bực cả mình…ox xuống nhà bx mà hỏi bố mẹ bx xem…
Thôi …đã bảo là thôi mà…ox tin bx đc chưa ?
Thôi bx ngủ đi…ox ngủ đây….
Tít tít…mình cúp máy luôn…
Lúc đấy lòng mình đau như cắt ko nghĩ đc rằng là bx đã sẽ lừa dối mình như thế….
Ko thể tin đc người mà mình đã lựa chọn giữa 2 người con gái mình yêu thương lại lừa dối mình…lại làm mình đau như thế này…thật sự thất vọng lắm…
Ko thể diễn tả cảm xúc của mình lúc đấy…gần như là bị điên lên ý…
Nhưng mình vẫn cố gắng ko nói ra sự thật là mình đứng ở đó…và nhìn thấy tất cả…vì mình muốn chứng cứ rõ ràng hơn nữa…muốn bắt tận tay thêm 1 lần nữa…
Lên mình mới quyết định như vậy ? mình muốn ở lại đây 1 đêm…sáng mai mình sẽ lại theo dõi bx…để xem thế nào…thật sự bx bắt cá 2 tay thật thì chắc chắn sẽ lộ thôi…ko dấu đc mãi đâu….
Đêm đó check thuê 1 nhà nghỉ gần chỗ nhà bx để nghỉ qua đêm…quyết tâm hôm sau rình bx 1 lần nữa cho chắc ăn…
Thực sự lúc đó chứng cứ đã rõ rành rành rồi…bx đã nói dối mình trắng trợn rồi…nhưng thật sự mình vẫn chưa tin hẳn lên mình muốn ở đây thêm 1 hôm nữa xem thế nào…
Cả đêm đó mình ko sao ngủ đc….ae nào vào trường hợp của check thì hiểu…lúc đó mà ngủ đc thì quả là thiên tài…
Cả đêm hôm đó check hút hết 2 bao thuốc…cứ đi ra đi vào…nghĩ đủ mọi tình huống…đủ mọi lí do…để khiến bx nói dối mình như vậy…nhưng thật sự chả lí do nào thuyết phục cả…hix2….
Buồn…..buồn nhiều lắm…ko biết từ ngữ nào có thể diễn tả nổi cảm xúc của mình khi đó nữa….
Mình ngủ thiếp đi lúc nào ko biết nữa…sáng hôm sau mình dậy lúc đó là 6h…vì mình để chuông báo thức mà…chứ làm sao mà dậy đc giờ đó…kể cả ở nhà có bà già gọi dậy hằng ngày cũng ko thể nào dậy đc…
Thế mà hnay ko cần ai gọi…nghe thấy tiếng chuông điện thoại bật dậy luôn…
Mình dậy đánh răng xong cái…phi ra lễ tân trả phòng luôn…rồi thẳng 1 mạch lao về hướng nhà bx….
Lần này mình quyết tâm rình xem thằng hôm qua có đón bx đi học ko ?
Nếu nó mà đón bx đi học thì mình lao ra bem nó luôn ngán gì nữa….từ đêm qua
đến giờ mình chiu uất ức đủ chết rồi….
Chớ chêu thay…mình đã đứng ở cái ngõ khác chếch chếch nhà bx 1 tí…chắc chả bao giờ bx nhìn thấy đâu….ở đó mình nhìn ra….
Bình thường thì 6h30 bx bắt đầu đi học…hôm nay cũng thế….
6h30p bx dắt xe đạp ra khỏi nhà đạp 1 mạch đến trường luôn…mình thì đi xe máy đằng sau cách xa 1 đoạn gọi là đủ độ an toàn….
Nhưng ko kiếm đc dấu hiệu gì gọi là bất an cả….thế là thế nào nhỉ ?
Bx vào lớp học..mình lại ra quán nét bên cạnh trường bx đó…quán ngày xưa mình ngồi đêm đó…
Mình quyết tâm chờ đến khi bx về nữa xem thế nào ? chứ bi giờ chưa thể nói lên điều gi cả…..
Tùng tùng tùng….chuông cũng đã đánh…trống cũng đã báo….giờ tan học đã đến…học sinh trong trường tràn ra đông như ong vỡ tổ ý….chả biết ai mà lần cả…
Mình vẫn đứng đó cố nhìn rõ từng người 1 …xem có thấy bx đâu ko ?
Cái bóng dáng đó…ko lệch vào đâu đc…bx dắt xe ra …mình lại lép vào 1 góc…chờ bx ra khỏi cổng trường rồi đi về….thì mình lại đi theo…
Bx vẫn đi 1 mình về nhà…tình hình ko có gì đáng nghi cả…hix2…mình nhiều lúc muốn phi xe lên đi song song cùng bx lắm… muốn làm bx bất ngờ lắm…
Nhưng thực sự như có 1 cái gì đó cản mình lai…có lẽ mình vẫn chưa đủ dũng cảm để đối diện với bx vào lúc này….
Mình vẫn cứ đi theo bx như mong muốn có 1 điều gì đó xảy Ra vào lúc này…khó hiểu nhỉ ? ^^
nhưng bx về đến nhà rồi..vẫn chả có gì cả….chả ai đi cùng bx…chả ai gọi bx…chả gì cả….thế này là sao ?
Mình đã hiểu lầm bx chăng ? sao mọi chuyện giờ đây trở lên khó hiểu thế này….
Mình ko tin nổi…nhưng mình quyết tâm 1 điều mình sẽ theo dõi đến cùng…ko cần biết 1 ngày hay 2 ngày…kể cả 1 tuần…kể cả phải cắm xe ở lại đây…mình cũng phải quyết tâm làm rõ vụ này….
Cay lắm…uất ức lắm chứ….ko nghĩ đến thì ko sao…cứ nghĩ đến là cái máu ghen vốn là bản năng lại trỗi dậy như muốn trào lên….khổ thế đấy ae ạ….
Mình ngồi dăt dẹo hết quán cơm rồi lại quán nước…cả buổi trưa hôm đấy….
Và điều quan trọng nhất ko quên là gọi điện cho bx….
Alo….bx đang làm gì đấy ?
Bx mới đi học về…giờ thì mới ăn cơm xong…thế ox ăn chưa ?
À…ox ăn rồi…
Chiều bx có phải đi học ko ? lên mạng onl chát với ox tí…
Hix2…chiều bx phải đi học thêm…chắc ko onl đc đâu….tối bx onl mình nc nhé…
Ừ…ks mà…bx cứ đi học thêm đi…
Và thế là mình quyết định rình bx cả chiều nay nữa…
Ngồi ở quán nước phải đến gần tiếng đồng hồ lúc đó cũng 2h rồi….biết là tầm này bx đang chuẩn bị đi học…mình mới…cố chờ cho = đc…mặc dù trong người mệt mỏi lắm rồi….
Đã ko chờ thì thôi….chờ nó mới cay cú làm sao ? biết thế thà mình về còn hơn…chả rình rập nữa..còn hơn…
Lần này thì mình có thể xác đinh chuẩn xác bx đang lừa mình…đang nói dối mình 1 cách phũ phàng chưa từng thấy….
Đúng 2h chiều vẫn thằng đó…vẫn là bx mình đó…lên xe thằng đó đèo…
Đi học thêm mặc váy…vkl….chắc chêu hay sao ý…vl thật….
Mình chết lặng chỉ đi sau…xem bx mình đi đâu.. ? vẫn cầm sách vở như thật ý…
Nhưng các ae biết bến đỗ cuối cùng là ở đâu ko ? ko phải nhà nghỉ đâu nhé…
Đó là căn nhà 3 tầng…xây theo kiểu phong cách biệt thự sang trọng lắm…bx và thằng đó dừng xe…và bước vào căn nhà đó…
Mình thật sự ko thể làm gì đc hơn lúc đó…chỉ biết đứng từ xa nhìn…lúc này chả thiết gọi cho bx nữa..
Biết là có gọi bx cũng chả nghe đâu…lại nói là đang trong lớp học..ko nghe đc máy…tí về bx gọi cho thì cũng = hòa…lên gọi làm gì…
Thế là quá đủ hiểu…mình chả biết bx vào căn nhà đó làm gì…nhưng lại 1 lần nữa bx nói dối mình…thật sự lúc này…
Mình ko còn 1 tí niềm tin nào cho bx nữa rồi…bất cứ lời nói nào của bx nói ra thì mình cũng đều ko tin đều coi là lừa dối….
Ngồi ngoài đó…trước cổng căn biệt thự đó…mình như chết lặng người đi…thời gian trôi trậm 1 ko tả đc…
Mình điên tiết lắm rồi…đến nước này thật sự là ko thể nhịn đc nữa rồi…bao nhiêu sự bình tĩnh bao nhiêu sự cam chịu cũng chỉ đến mức này thôi…
Mình quyết định cầm điện thoại lên gọi cho bx xem thế nào ?
Chuông đổ và bx ko bắt máy….cay cú rồi đó…điên lắm rồi đó…
Lại chuẩn bị nhắn tin kêu là đang học ko nghe máy đc cho mà coi….ko biết bao nhiêu lần bx nói thế rồi….
Chả nhẽ lần nào nói thế cũng là nói dối mình sao ? đều đi với thằng đó sao ?
Khó chịu vô cùng…
Ae nào trải qua tình trạng tương tự như thế chắc sẽ hiểu check lúc đó như thế nào...
Chẳng biết làm gì khác hơn…mình chỉ biết gọi và gọi…chắc cũng phải chục cuộc gọi nhỡ rồi ý chứ…nhưng lúc đó làm sao mà để ý đc mình gọi bao nhiêu cuộc….
Gọi mãi ko nghe máy biện pháp cuối cùng…chỉ còn cách bấm chuông ngôi nhà đó thôi…
Mình lấy hết can đảm đi lại gần căn biệt thự đó…đang định bấm chuông thì bx gọi lại….
Alo ox hả ?
Ừ…
Có chuyện gì thế ox ?
Cái giọng nói nghe vang vang chắc là chốn chui vào nhà vệ sinh gọi cho mình đây mà…lạ cái đéo gì nữa….điên thế ?
Chả nhẽ cứ phải có chuyện ox mới đc gọi cho bx sao ? mình bắt đầu nói giọng bực tức…
Ox buồn cười nhỉ ?
Bx đang đi học thêm mà…sao mà nghe máy đc…thấy ox gọi nhiều quá…bx mới lo lắng sợ có chuyện gì…lên xin ra ngoài gọi lại cho ox…mà ox nói cái giọng đó với bx à… ?
À…thế à…bx đi học thêm à… ?
Bx đi học thêm ở đâu ? đi với ai ?
Ơ..kìa...ox lạ nhỉ ? thì bx vẫn học ở chỗ mọi khi bx học mà…đi với mấy đứa học cùng lớp bx nữa mà….
Ox bị làm sao thế ?
À có thằng em ox nó bảo bx ko đi học thêm đó…
Ơ…thằng em nào cơ…? Ox có em ở đây à…? Sao bx chưa nghe thấy ox kể bao giờ ?
Ừ…ae kết nghĩa ý mà…
Nhưng có phải bx đang đi học thêm ko ? ox muốn bx nói thật…
Bx thề…bx đag học thêm thật…
Ừ…thế thì tốt….tối nay ox xuống chỗ bx…bx đi học thêm về sớm rồi ra gặp ox nhé….
Ox cúp máy đây…tít tít……
Ko để bx nói thêm hay cố giải thích thêm gì nữa….thuê bao luôn…
Mình đã cố hỏi xem bx có nói dối mình ko ? mình đã tạo điều kiện cho bx nói ra sự thật…nhưng bx vẫn cứ nói dối mình….nói dối 1 cách trắng trợn…làm mình thấy ghê tởm bx lúc đó…
Điều mà mình ko muốn tin…giờ đây mình bắt buộc phải tin…
Bx lừa dối mình….100%....đấy chắc chắn là người yêu mới của bx…mình ko cần biết nó là thằng nào ? nhà giầu tới đâu? Hay đẹp trai thế nào ?
Trong lúc đó mình chỉ muốn chém tan xác thằng đó ra thôi….
Mình lang thang ….rồi đi lạc…như người vô thức….như người điên…điên vì yêu…
Giờ thì ngấm nhé…hi vọng nhiều…đặt niềm tin nhiều….để rồi giờ thất vọng thế này đây….
Cả buổi chiều hôm đó mình lang thang khắp thị xã sơn tây…cái thị xã này mới ngày đầu đến đây mình còn bỡ ngỡ lắm…yêu thích lắm…nhưng sao giờ đây…từng ngõ nghách từng con đường…khiến mình cảm thấy ghét thế…khiến mình cảm thấy căm hận thế ?
Mình lên làm gì đây ? đánh thằng kia ư…? Hay làm gì ?
Có thể đánh nó…để hả đc cơn giận này…nhưng mình làm như thế có lẽ mình còn hèn hơn nó…lúc đó bx sẽ nghĩ mình là con người như thế nào ?
Dù sao mình cũng chưa biết nó là ai ? biết đâu là người yêu đầu tiên của bx thì sao ?
Ko phải là mình hiền đâu…ngày trước có thằng nhòm ngó linh là mình pem ngay…nhưng giờ đây…mình lại ko làm đc điều đó…mình cảm thấy điều đó là vô ích…
Liệu mình làm như thế ? bx còn yêu mình ko ? còn coi mình ra gì ko ? còn tôn trọng mình ko ? mà rút cục đánh nhau xong thì bx ko những ko còn tc với mình mà còn ghét mình thì sao ?
Nhiều suy nghĩ trong đầu vô cùng luôn….
Quán karaoke là điểm đáp tiếp theo của mình…
Đi vào thằng chủ quán còn hỏi cháu đi mấy người…
Chả lời luôn…mình cháu thôi…cứ cho cháu phòng nào cũng đc…
Mình gọi mấy chai rượu lên…uống cho = say thì thôi…càng uống càng điên tiết nhiều lúc ko giữ nổi cảm xúc còn bật khóc…
Những giọt nước mắt của thằng con trai mới lớn…mới yêu…mới phải nếm đắng cay của cuộc sống này…
Chỉ muốn gào lên cho đỡ buồn…mình vừa uống rượu vừa cầm mic hát…đủ các thể loại ca nhạc tâm trạng nhất….
Nhìn điện thoại lúc đó cũng tầm muộn muộn rồi…gần 7h tối rồi…mình mới nghỉ…trong người có cảm giác…say ko ra say…mà tỉnh ko ra tỉnh…ảo kinh…
Đm…tầm này là ko ngán thằng nào đâu nhé…mong ông trời đừng cho con gặp thằng kia ko chắc con chém nó bươm xác mất…hix2…
Ra quán nước ngồi 1 lúc…cho tỉnh rượu…ngồi 1 lúc chả thấy tỉnh tí nào rượu càng lúc càng ngấm….ngáo ngơ kinh….
Lúc này mới bật điện thoại lên gọi cho bx …
Bx đang ở đâu ?
Sao giờ ox mới liên lạc với bx ? có biết bx gọi cho ox bao nhiêu lần ko ?
Lành lùng chả lời : ko ? chả biết…gọi nhiều làm gì thế…?
Thế ox đang ở đâu ?
Bx ra quán café cách nhà bx 1 đoạn đi…cái quán trước đi qua mà mình định vào ý…
Ox đang ngồi đó…
Ừ…chờ bx chút bx qua ngay đây…
10p…rồi 15p….
Ngồi đó chờ bx ra….
Thật sự lúc cáu giận chỉ muốn gặp bx chửi bx…chửi 1 cách thậm tệ ko ra gì….
Nhưng giờ đây trong men rượu liệu mình sẽ nói gì đây….giờ thấy buồn lắm…ko muốn cả gặp bx nữa rồi…ko muốn nhìn thấy người con gái đó nữa….
Đc 1 lúc thì bx cũng đi ra quán café gặp mình…
Mình cũng chả thèm để ý xem bx ăn mặc thế nào ? và sắc mặt ra sao nữa….lúc này ko thèm nhìn bx…nhìn cái khuân mặt đó chỉ muốn tát cho cái mới hả dạ….điên cả tiết…
Ox sao thế ? muộn thế này rồi còn xuống thăm bx à ?
Cái giọng giả nai đó nghe gét thật….xuống thăm à ? xuống thăm ư ?
Ừ…ox xuống để nc với bx…
Có chuyện gì vậy ox ?
Mình nói 1 cách lạnh lùng nhất có thể…mình sự phải biểu nộ cảm xúc vào lúc này…sợ lắm…
Sợ cái tôi trong mình nó bộc phát…ko chửi bx thì cũng tát cho bx 1 cái ý chứ chả chơi…lên đành gằn giọng nói 1 cách điềm tĩnh nhất có thể…
Bx có dấu ox chuyện gì ko ?
Có nói dối ox điều gì ko ?
Sau khi mình hỏi 2 câu đó…mình thấy nét mặt bx tái xanh…lo lắng 1 cách khác hẳn…
Thế cho bx hỏi lại ox nhé…
Ox có tin bx ko ?
Ox có còn yêu bx như trước ko ?
Và ox nghĩ bx là người như thế nào ?
Điên thế ko biết đc...hỏi lại còn bị hỏi lại....
Bx cứ chả lời ox trước đi...
Thế ox nghĩ gì khi nói bx nói dối hay dấu diếm gì ox ? ox có chứng cớ gì ko ?
À...đc...đkm....
Bx bình tĩnh mà nghe ox nói này...
Tối qua bx về lúc mấy giờ ?
8h30
Bx nói dối...
Ai bảo bx nói dối... ?
Ox nói thế....vì lúc đấy là 10h30 rồi...bx về cùng 1 thằng nào đó...bx mặc cái váy màu hồng chấm bi...đi giày cao gót...búi tóc cao...
Đúng chưa ?
Bx cãi ngay
Ai kể cho ox nghe thế. ?
Chả ai kể cả...tận mắt ox chứng kiến cảnh đó...bx thân yêu ạ...
Vừa nói vừa nhếch mép cười nụ cười đắng cay nhất từ trước đến giờ...
Ox nhìn thấy à... ? ox đứng ở đâu mà nhìn thấy ?
Cứ cho là lúc đấy ox nhìn thấy đi...sao ox ko chạy ra mà hỏi cho 3 mặt 1 lời...xem thế nào ?
Ox đứng ở cái ngõ tối tối đối diện nhà bx ý...
Bx vẫn ko nhận là bx nói dối ox à... ?
Lúc đấy ox quá bất ngờ trước sự thật đó...đứng như chết lặng rồi...ra đó biết nói gì...ra để đánh nhau với thằng kia à...
Ox nói thẳng luôn nhé...nếu bx với thằng đó ko có gì cả....thì chả việc gì bx phải nói dối ox như thế cả...đúng ko ?
Bx vẫn chưa nhận à... ?
Được...thế chiều nay có phải bx đi học thêm ko ?
Phải....
Phải à...bx nói thế mà ko thấy ngượng mồm à...
Học thêm ở cái căn nhà đó à.... ? học cái gì ?
Bx có biết ox đi theo bx từ lúc sáng sớm bx đi học ko ? sáng nay bx còn đi giầy converse đúng ko ? kẹp cái kẹp tóc mầu xanh lá đúng ko ?
Bx như ngớ người ra...ko nói đc câu gì...
Khi nghe mình đưa ra hàng loạt chứng cớ chuẩn ko cần chỉnh....mình nói liên tục với cái giọng gằn lên...như có thể nhảy bổ vào tát bx luôn ý...
Chắc sợ cũng chả dám cãi nữa...nhưng công nhận bx chày cối vãi đạn...đã như thế rồi mà vẫn cố cãi là không phải...đm uất vãi lìn...
Nói 1 thôi 1 hồi ko ngừng nghỉ thì bx đã hiểu hết tất cả những gì mình phải trải qua từ hôm qua đến giờ...
Nhưng còn 1 điều bx ko bao giờ hiểu đc...đó là sự tức giận tột độ của mình...bao nhiêu tủi hờn...bao nhiêu sự đắng cay thất vọng mình phải chịu...
Có lẽ cả đời này bx cũng chả hiểu đc mình lúc đó thế nào đâu...
---------------------------------
Bạn đang đọc truyện tại wapsite wapgamejava.wap.sh. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ.
wapgamejava.wap.sh - Thế giới đích thực trên di động.
---------------------------------
2 đứa lặng im 1 lúc...
Rồi đột nhiên bx bật khóc....
Khóc 1 cách nức nở...
Đm định lấy nước mắt ra để làm mình mềm lòng à...ko có đâu...
Như thế là quá đủ rồi....
Mình chả thèm giỗ dành ....cứ cho ngồi khóc 1 lúc chán thì thôi....đâu có khóc mãi đc...
Khóc chán quay sang nấc...sụt xà sụt xịt....
Mình thì cứ ngồi châm hết điếu thuốc này đến điếu thuốc khác...mà lòng nặng chĩu...ko biết rồi cuộc tình này sẽ đi đến đâu đây...
Rồi bx cất tiếng : vừa nói vừa nấc...
0x bi giờ phải bình tĩnh nghe bx giải thích...
Còn giải thích gì nữa đây...mọi chuyện rõ mồn một rồi còn gì..đập thẳng vào mắt rồi còn gì...hay chả nhẽ phải bắt đc cả quả tang bx và thằng đó ngủ với nhau nữa thì mới đủ chứng cớ à... ?
Hay là như thế nào ? như thế nào mới làm cho mình hiểu đc là bx ko phản bội mình...mình ko dám nghĩ tới nữa...
Bx xin lỗi vì đã nói dối ox...
À...giờ mới nhận là mình nói dối à...đc...tiếp đi...
Nhưng bx cũng ko dám kể với ox vì sợ ox hiểu lầm bx...bx đang khó sử lắm...
Người đàn ông đó...người mà ox thấy đi cùng bx đó...
Đấy là anh T người yêu đầu tiên của bx...
( đm biết ngay mà...cái kết cuộc 1 tình là đây sao...nghe bx nói xong câu này mà chỉ muốn hất luôn cốc nước vào mặt bx mà đi về thôi..)
Dạo gần đấy tự dưng anh ý lại liên lạc với bx...trước đây để quên đc anh ý...bx đã rất khổ sở...nhưng từ ngày gặp đc ox...bx đã bớt buồn và quên đc anh ý...
Nhưng dạo này anh ý cứ liên lạc với bx...với ý muốn đc quay lại với bx...
Bx cũng kể hết cho anh ý nghe...là bx đã quen và yêu ox như nào...
Và bx đã và đang rất yêu ox...lên ko muốn ox làm ox buồn..
Nhưng anh ý bảo anh ý sắp đi xa rồi...chắc sau này ko về VN nữa...lên muốn khoảng thời gian cuối cùng này...đc ở bên bx...
Người mà anh ấy cũng như ox yêu nhất...
Bx khó sử lắm..
( đm sao bx ko nghĩ đến lúc bx phải đi du học thì ox sẽ thế nào ? )
Thật sự là dạo gần đây bx cũng có hay đi chơi với anh ý...nhưng chỉ là trên danh nghĩa anh em bạn bè thôi...chứ ko có ý gì cả..
Bx biết bx làm như vậy là sai...là có lỗi với ox nhiều lắm...
Nhưng những điều bx làm đều là do con tim mách bảo thôi...con tim yếu ớt của bx dường như có 1 cái gì đó...ko bao giờ quên đc hẳn anh ý...
Tuy ko còn tình cảm với anh ý nhưng mỗi khi đc đi cùng ý...đc nói chuyện cùng ý...bx thấy vui lắm..thoải mái lắm....
Bụp bụp....
Mình đập luôn cốc cafe trước mặt xuống đất...
Thôi bx đừng kể nữa..
Như thế là quá đủ rồi....
Ox ko chấp nhận đc điều đó...
Mình đặt tờ 200k lên bàn chả tiền nước rồi ra ngoài lấy xe phi 1 mạch về thái nguyên luôn...
Cái tính nóng nảy của mình vẫn thế...ko thể nghe hết nổi những lời giải thích của bx đc...nó như cả hàng ngàn lưỡi dao đâm vào tym mình...đau lắm...
Ko thể nào chịu đc...trên đường về mình đã suy nghĩ rất nhiều...tiếp tục hay ko tiếp tuc...
Tình yêu này sẽ đi đến đâu ?
Khi mình về rồi bx còn gặp thằng đó bao nhiêu lần nữa ?
Và thật ra tất cả những lời giải thích của bx lúc nãy có đúng là sự thật ko ?
Bx đã nói dối mình như thế rồi ...thì chả có gì ko thể những lời giải thích đó là nói dối...chỉ là ngụy biện cho những hành động bx đang làm ...
Vận tốc giờ đây chắc phải 36 răng hàm/ giờ...chứ ko ít...
Đi như 1 con thú hoang...như 1 thằng choai choai lâu ngày ko đc đi xe máy vậy.....
Cuối cùng mình cũng về tới TN....đã xa bx 120km...và sau đó...tương lai tình cảm của mình dường như mịt mù ko tả đc.........
Về tới nhà mà ko tin nổi mình đã ở sơn tây đc 2 ngày nay…
Những thứ mình bỏ ra…như công sức và niềm hy vọng như bỏ xuống sông xuống biển hết….bao nhiêu niềm tin đã sụp đổ…
Mình đau lắm…giờ mình mới hiểu thế nào là bị cắm sừng…mới hiểu đc cảm giác của con bé…( Linh )….giờ thì mình ko còn tin vào tình yêu nữa........
Trong đầu mình chỉ suốt ngày hiện lên cái hình ảnh thằng đấy đèo bx….hình ảnh đấy ám ảnh mình 1 thời gian dài sau này….
Mình cố gắng lắm….nhưng thật sự chưa 1 lần nào dám đối diện với bx để nói chuyện với nhau thẳng 1 lần…
Mình sợ nghe bx giải thích…
Sợ nghe thấy giọng bx….sợ mình lại mềm lòng…mà bỏ qua tất cả…
Sợ lắm…
Cái sim điện thoại chỉ dành riêng để liên lạc với bx mình cũng tháo ra và vứt bỏ…dùng số mới…
Thực sự lúc đó cũng ko hiểu sao mình lại hành động như vậy nữa…mình coi đó như là 1 vết thương quá lớn…ko thể nào chữa lành…
Nhiều lúc có nhiều hành động kì cục lắm..
Mình hạ quyết tâm từ nay ko liên lạc với bx nữa…ko muốn nghe bx giải thích bất cứ 1 cái gì nữa…như thế nà quá đủ rồi…
Những gì bx làm với mình đã làm con tym mình gần như rạn nứt ko thể lành đc…1 nỗi đau ám ảnh cả đời…
Quãng thời gian đó mình lại sa ngã 1 cách thậm tệ…chìm ngập trong men say…khói ảo…
Ko muốn kể nhiều về cái quá khứ đau buồn đó…chả có gì đáng tự hào cả…người ta tránh các cái đó ko đc…còn mình đây cứ đâm đầu vào…đúng là k cái ngu nào = ngu nào….haizz…
Lúc đó cũng gần giữa năm lớp 12 rồi…mình vẫn y chang như ban đầu như cái ngày chưa gặp bất cứ 1 người con gái nào làm thay đổi cuộc đời mình cả…chỉ biết ăn và chơi và phá phách thôi…
Thời gian trôi qua 1 cách vô nghĩa…
Còn về Linh thời gian đó…liên lạc lại với mình…
Cô bé chia sẻ với mình là mới chia tay người yêu mới…
Mình và con bé đã liên lạc với nhau bình thường trở lại…nhưng giữa mình và con bé còn quá nhiều khoảng cách …có 1 cái gì đó…ko thể lấp đầy đc…
Con bé cũng k ngại ngùng gì chia sẻ với mình lí do vì sao lại ct với thằng bạn trai mới…
Đó là vì thằng đó đòi hỏi về chuyện quan hệ với con bé…
Nhưng 1 lần tổn thương là quá đủ rồi…con bé bảo bao giờ xác định lấy nhau mới làm chuyện đó…thì thằng đó quay ra trở mặt nói giọng khó nghe ngay…ví dụ như em ko tin anh à….hay là em đã ko còn trinh trắng…? Hay em ko yêu anh thật lòng… ? đkm nhà nó…yêu thật lòng mà thế à…
Con bé cũng kể hết cho thằng đấy nghe về mình…mối tình đầu của con bé…về những gì và con bé đã trải qua…thằng đó còn định tìm mình gây sự cơ….vê nờ…
Nhưng thật sự khó trách đc…..nhưng có điều là thằng đó…ko hề yêu con bé thật lòng…khi nghe con bé kể hết mọi chuyện…ko những ko cảm thông hay chia sẻ cùng con bé…mà đằng nay quay ra đòi ct luôn…với lí do là con bé vẫn chưa quên đc mình….vê lờ…
Chả nhẽ lại gây sự đánh nhau với thằng chó đó…thôi dù sao nó cũng là điểm tựa duy nhất của con bé khi mình nhẫn tâm bỏ con bé ra đi…giờ đây mình lấy cái danh nghĩa gì ra mà gây sự với nó…thật sự là đáng xấu hổ…
Chỉ biết nghe con bé tâm sự….mà lòng sót xa…nếu trước đây mình níu kéo giữ chân con bé ở lại thì giờ đây đâu có ai phải khổ thế này…
Tất cả là đều tại mình…chỉ vì 1 quyết định sai lầm mà dẫn đến những 2 con người đau khổ….
Còn về phía Ng sau 1 thời gian ko liên lạc gì…mình vẫn ôm cái nỗi đau bị cắm sừng đó sống tiếp cái cuộc sống này…thật sự nhiều đêm ko sao ngủ đc…bực tức…muốn phát khóc..bao nhiêu niềm tin bao nhiêu hy vọng vào con bé đổ xuống sông xuống biển….
Có lẽ anh em lx cũng tự hỏi tại sao Ng lại đối sử với mình như thế đúng ko ?
Sau này vào yahoo mình mới đọc đc những dòng tâm sự của bx…
Đó là vì lúc đó tất cả những hành động lừa dối của mình đã bị bx biết ….ví dụ như suốt ngày đi chơi…chả học hành gì cả…bị ghi sổ đầu bài..mời bố mẹ lên gặp ban giám hiệu….vân vân…v…vv..
Tất cả những điều đó bx đều biết….( bà già chym lợn…vê nờ…) nhưng bx cố tình coi như ko biết ….vẫn động viên mình học hành đầy đủ…vẫn cố kiểm tra mình học hành hàng ngày…
Để mong sao mình sẽ thay đổi thật sự vì bx…nhưng mình đã k làm đc điều đó…và vẫn luôn lừa dối bx….
Mình đâu có biết đc rằng cái đợt mình bỏ nhà đi đập phá hằng đêm mẹ đi tìm…thì bx đều biết hết cả….đâu có biết rằng từng buổi học mìh nghỉ? ….bà già đều gọi điện hỏi bx xem có biết mình ở đâu ko ?
Hix2…giờ đây khi biết đc cái sự thực đó…mình thật sự xấu hổ…cảm thấy mình ko còn xứng đáng với những gì bx dành cho mình nữa…
Còn chuyện bx vẫn gặp ny cũ kia thì cũng khó trách…cũng giống như check thôi….giờ Linh mà hẹn gặp thì 3 chân 4 cẳng đi ngay…thế đấy…làm sao đc…tình xưa mà…^^
còn chuyện bx và thằng ny cũ có làm gì với nhau ko thì chỉ có ông trời bx và thằng kia mới biết đc….vì bx nói là ko có gì cả mình cũng ko tin…đến nhà thằng kia vì lí do là gặp mẹ thằng kia tư vấn mua quần áo gì gì đó…toàn lí do vớ vẩn chả ai tin…
Thôi dù sao chuyện cũng qua rồi…mình cũng đã phải nếm nỗi đau đó rồi…nên cũng ko trách gì ai đc….
Gieo nhân nào nhận quả đấy thôi…biết làm sao…giờ thì mình chỉ thương bé Linh thôi….
Cũng như các ae đã biết rồi đó…thời điểm đó check đang học 12 nhưng chả có chữ gì trong đầu cả….lên nhiều ae vẫn thắc mắc sao check đỗ đc đại học đúng ko ? cái điều mà khá nhiều người mơ ước khó thành hiện thực….
Khoảng time đó mình như phát điên phát dại trong cái nỗi đau đấy….người con gái đặt 100% niềm tin và hy vọng lại làm mình thất vọng….còn người mà yêu mình nhưng mình quay lưng lại…giờ đây lại đang đau khổ trên còn đường tình yêu…và luôn cần đến sự an ủi động viên của mình…
Có nhiều lúc mình cũng tự hỏi bản thân mình…hay là mình lên quay lại với Linh như thế liệu sẽ thế nào nhỉ ?
Quả thật nói thì nói thế thôi….chứ còn rất khó…có lẽ con bé đang hụt hẫng mới tâm sự với mình…giờ chắc chỉ coi mình như anh trai thôi…liệu có còn tình cảm với mình ko ?
Sau những hành động mình đối sử với con bé như vậy ? mà giờ đây mình lại có ý định nối lại tình xưa sao ? có quá trơ chẽn ko ?
Mình cũng cần 1 time để xác minh lại tình cảm 1 lần nữa…chỉ khi nào mình lại thật sự yêu con bé….thật sự cần con bé và sống ko thể thiếu con bé thì mình sẽ quay lại….
Còn bây giờ đây vết thương của bx gây ra còn chưa lành thì làm sao mà có thể yêu ai đc nữa…
Cuộc sống của mình bị đảo lộn 1 cách rõ rệt từ ngày 2 người con gái đó bước vào c/s của mình…giờ đây muốn quay lại cái ngày đó…cái ngày sống hồn nhiên vô tư lúc chưa biết tình yêu là gì ? sao nó khó thế…
Mình càng ngày càng xa ngã vào các tệ nạn hơn nữa….( ae có mắng check cũng phải kể…^^ ) chả còn biết đâu là nhà mình…chỗ nào cũng gần như là nhà đâu cũng ngủ đc…gái thì đứa nào nhìn hay hay cũng tán…mà chả cần biết là có tình cảm hay ko nữa…
Lúc đó để lấp vào khoảng trống của Ng gây ra ko biết mình đã đi tán bao nhiêu đứa…hix2…nhưng tình yêu thì ko có…mà đa số tình dục là chính…chả cần biết team phiếu thế nào..cứ tán xong..chơi tầm 5,6 lần chan chán xong rồi lại bỏ tán đứa khác…..
Như kiểu trả thù đời ý….ae thấy mình có sở khanh ko ?
Nhưng chưa để lại đứa con rơi vãi nào đâu ná….vì có thằng bạn nhà hiệu thuốc toàn ra nhà nó chơi…sách cả chục hộp BCS về xài dần…
Thời gian thấm thoát qua đi…cũng đến nửa cuối của lớp 12 rồi…lúc này mình đi học chăm chỉ lắm…ko phải đi để học mà là đi để chơi..vì mình cũng nghĩ sắp ra trường rồi chả mấy khi đc gặp bạn bè nữa mỗi đứa lại 1 nơi nghĩ thấy cũng tiếc…lên đi học đều hơn…để có những kỉ niệm đẹp cùng đám bạn cấp 3….
Phải nói cái lớp mình học hồi đó…nghịch nhất cái khối 12 luôn…trò gì cũng có…nhưng trong các trò đấy trò thích nhất vẫn là trò hất nước…hehe
Cứ cầm cả xô nước hất vào nhau sau mỗi giờ ra chơi…thật nà vãi chày…bọn con gái mặc cái áo đồng phục trắng mỏng tanh nay càng thêm mỏng hơn…chả khác gì áo zen…làm cho mình ngồi sau 1 con bé ướt sạch.. ko sao ngủ đc…cứ nhìn cái áo con màu hồng mờ mờ ảo ảo sau lớp áo trắng đồng phục….
Quãng thời gian đó đã làm mình cũng vơi bớt đi phần nào nỗi buồn….nhưng mỗi khi đêm về…nằm 1 mình trong căn phòng bật máy tính lên…cái màn hình desktop lại hiện lên hình ảnh của ngọc…rồi bao nhiêu bức ảnh của mình và Linh ở trong cái file vẫn lưu là vợ yêu chồng nhiều lắm của con bé đặt tên….
Lòng đau lắm…giờ đây ko biết ở nơi phương xa đó…em đang làm gì ? liệu có nghĩ về anh ko ?
Khi đó mình quyết định ko liên lạc gì nữa với Ng như thế liệu có phải là quyết định sai lầm của mình ko ? mình đã chịu nghe con bé giải thích đâu….
Ngồi đăng nhập vào cái yahoo cũ đó…lâu lắm rồi ko vào…pass nick yahoo vẫn là bagiangoc…( em có đọc đến đây thì cứ vào thử nhé…a vẫn chưa đổi đâu…) những dòng tin nhắn hiện lên…
Cách xưng hô cũng khác xưa rồi….
Trích dẫn sms :
Ox à….à ko…
Từ nay mình là bạn bè nhé…
NG sẽ gọi H = anh nhé…
Có lẽ những dòng tin nhắn này của em gửi cho anh chắc phải 1 time lâu nữa anh mới đọc đc đúng ko ?
Nhưng em vẫn cứ nhắn….vì em đang rất buồn…em cần có 1 người tâm sự…những lúc như thế em chỉ nghĩ đến anh thôi….
( vì ngày xưa lúc nào N buồn..gọi cái là mình alo…gọi cái onl yahoo luôn….kể cả nửa đêm 3h sáng gọi cái là đi bộ ra quán nét gần nhà luôn…)
Có lẽ giờ đây anh đã quên đi em rồi đúng ko ?
Nhưng em vẫn ko sao quên đc anh….sao anh ko để cho em giải thích 1 lời hả anh ?
Sao ko nghe em nói…sao anh lại thay sim ?
sao ko onl yahoo này nữa…
Bao nhiêu lần em gửi tin nhắn vào yahoo của anh xong rồi chính em lại là người tự vào đọc những dòng tin nhắn đó….
A có biết cảm giác lúc đó của em thế nào ko ?
Anh và em đã cùng nhau hứa những gì ?
A đã để mất niềm tin nơi em….nhưng em đâu có dám nói ra sợ anh tự ái…khi a luôn lừa dối em…
còn em thì sao ? A ko thể tha thứ cho em 1 lần sao…?
Em biết em là mối tình đầu của anh…và có lẽ a sẽ ko bao giờ quên đc em đúng ko anh ? còn mối tình đầu của em…em cũng ko quên…nhưng A chính A mới là người khiến cả cuộc đời này em ko bao giờ quên……..
Em chỉ biết nói ra những lời này để tự an ủi động viên bản thân mình…cho vơi nhẹ lòng…
Em sắp đi sang bên kia du học rồi….ko biết bao giờ mới có cơ hội gặp anh nữa…
A ở nhà cố gắng giữ gìn sức khỏe và ít đi chơi thôi nhé….lo cho bố mẹ 1 chút…mẹ thương anh nhiều lắm đó…
À quên khi nào đọc được những dòng tin nhắn này của em thì nhớ nhắn lại cho em nhé…..
Chúc anh luôn khỏe mạnh và bình an…nhớ phải đỗ đại học như lời hứa với em đó nhé…cứ coi đấy là điều gì đó anh làm vì em đi….
Cuối cùng còn 1 dòng chữ nữa…khiến mình đọc xong mà ko khỏi rơi nước mắt….
Chưa bao giờ Em nghĩ mình đã quên được Anh
đọc xong những tin nhắn của N gửi cho mình…cả đêm đó..mình ko sao chợp mắt đc…kí ức tràn về…niềm đau tràn về….có những giọt nước ở 2 khóe mi bỗng cay cay…
mình ko nghĩ mình lại đau đớn đến thế này ….mình lại khổ sở vất vả để quên 1 người con gái như thế này….
1 tình yêu như bao nhiêu tình yêu khác…nếm đủ đắng cay ngọt bùi…nhớ thương…xa cách…ghen tuông…..
Có lẽ để lấp đầy khoảng trống này mình phải thay đổi thôi….ko thể thế này mãi đc nữa…
Lòng thì nghĩ thế…nhưng nói thay đổi luôn đâu có dễ…đâu phải nói là làm đc luôn đâu…
Nhưng thật sự nỗi đau lớn nhất lúc này mới xảy ra với mình….
Vào 1 buổi sáng những ngày cuối cùng năm lớp 12 cuối cấp…mình đang hăng say ngồi trên lớp nghe giảng như bao bạn bè khác…
Cố gắng để thay đổi 1 điều gì đó…
ít nhất thì cũng có những kỉ niệm đẹp với bạn bè…thứ 2 là cố gắng thi đc tốt nghiệp…
các ae nào = tuổi check thì biết…cái năm đó…bắt đầu thực hiện cái chế độ 2 không…ko tiêu cực trong thi cử đó….
Thi tốt nghiệp khó khăn vô cùng…lên mình đã cố gắng hết mình…mình hiểu với cái sức học của mình hiện tại…thi đỗ tốt nghiệp đã là điều khó khăn lắm rồi…chứ đừng có mơ ước gì là thì cao đẳng hay đại học gì gì đó…
Nhưng nỗi đau này chưa nguôi thì niềm đau khác lại ập tới…
Đang ngồi trong lớp nghe giảng 1 cách chăm chú nhất từ trước đến giờ…
Thì điện thoại rung lên…mình cũng ko nghe máy…
Chờ đến khi rung xong rồi mới rút máy ra xem cuộc gọi nhỡ…thì hóa ra là của bà già…
Quái lạ…sao bà ý lại gọi cho mình nhỉ ? có chuyện gì chăng ? vì bình thường kể cả mình đi học thêm cũng chả bao giờ bà già gọi cả….
Đừng nói là học chính quy trên lớp…
Đang cầm đt suy nghĩ thì lại thấy bà già gọi tiếp…tự dưng trong người mình nóng ran….có 1 nỗi bất an gì đó….hiện rõ….
Mình cầm chiếc đt còn run…đứng dậy xin bà giáo đi ra ngoài…vừa ra đến ban công thì nghe điện thoại luôn…
Alo…mẹ hả ?
Có chuyện gì mà đang học mẹ gọi con thế ?
Đầu dây bên kia cất lên 1 giọng nói ko phải bà già mình…..
H à…bác đây…( bác Ruột mình…)
Dạ vâng…cháu đây ạ…có chuyện gì thế hả bác… ?
Lòng mình lúc này nóng như lửa đốt…
Bố cháu bị tai nạn nặng lắm…chắc ko qua khỏi đc…mẹ cháu nghe tin đấy sock quá…ngất đi rồi…hiện đang trong bệnh viện…cháu vào đây luôn đi…
Mình rơi luôn chiếc đt xuống đất ….
Cái gì nữa đây….sao lại thế này…sao ông trời đối sử với mình ác thế….
Mình ko tin nổi vào tai mình nữa…mình chạy vào cửa lớp xin phép cô giáo về luôn….
Chạy ra cổng trường vẫy con taxi lao thẳng 1 mạch đến cổng bệnh viện đa khoa trung ương thái nguyên…..
Mình dường như ko còn biết gì nữa…chạy thẳng 1 mạch đến phòng hồi sức cấp cứu nơi cả 2 ông bà già mình đang nằm ở đó….
Ko biết có anh em nào đã từng trải qua điều đó chưa ? có lẽ là ít đúng ko ? cái cảm giác sắp phải mất đi những người thân yêu duy nhất trong gia đình mình ( nhất là bố mẹ mình. ) nó đau đớn lắm…
Nước mắt mình ko ngừng tuôn trào…
Khi vào phòng…thấy bố mình nằm bất động đấy…người băng bó đầy mình…còn mẹ mình thì quá sock lên đã ngất lịm đi….
Mình đau như chưa từng đc đau…khóc òa lên như 1 đứa trẻ con….
Bố ơi…mẹ ơi…tỉnh lại đi….con H đây…..
Những giọt nước mắt muộn màng rơi trên khóe mi thằng con bất hiếu như mình…..
Bố mình đã ko còn trên cõi đời này nữa…tai nạn đó…đã cướp đi người cha…người bố mà mình chưa 1 lần nào báo đáp đc công ơn dậy giỗ sinh thành….
Còn mẹ mình dường như nhận 1 cú sock lớn…nhiều đêm bà ko ngủ…thức trắng cả đêm khóc….mình ko biết làm gì để an ủi cả…chỉ biết ôm mẹ cùng khóc…
Sao bố nỡ bỏ mẹ con con đi sớm vậy hả bố ? đứa con bất hiếu này biết làm sao để báo đáp công ơn sinh thành đây ?
Giờ đây mới thực sự là cái giai đoạn mình suy sụp nhất…mình bỏ cả thi tốt nghiệp năm lớp 12….
Những ngày thi đó…là những ngày gia đình mình trìm trong nỗi buồn mất đi người con đối với ông bà…người ck đối với vợ…người cha đối với con…nỗi buồn vây kín……
Mình ko còn cái cảm giác muốn thay đổi nữa…dường như giờ đây mình chả thiết điều gì nữa…
Nỗi đau này gấp cả hàng nghìn hàng vạn lần nỗi đau tình yêu của mình đã trải qua…bố mình mất lúc đó vẫn còn rất trẻ…có khi chỉ bằng các bác lớn tuổi trong lx bây giờ thôi….
Mình bỏ thi tốt nghiệp đồng nghĩa với việc năm sau phải thi lại tốt nghiệp…thời gian đó…phải nói là đen tối nhất đối với mình…1 thằng con trai mới lớn…bây giờ mới nhận ra đc trách nhiệm của mình trong gia đình này….
Mình là điểm tựa…là trụ cột gia đình…là 1 cái gì đó…để mẹ mình dựa vào mà sống tiếp những chuỗi ngày cuối cùng của cuộc đời…
Mình đã nhận ra rất nhiều điều sau sự mất mát to lớn đấy….
Lúc đó cũng là lúc Ng sang bên kia du học…Ng cũng biết tin bố mình mất và gửi lời chia buồn đến cả gia đình…..cũng như Linh những lúc đó luôn luôn ở bên cạnh mình động viên an ủi…
Nhưng tất cả là vô nghĩa đối với mình dường như ko còn quan trọng điều gì hết…
Thấy mẹ suy sụp….ngày càng xanh xao…mình lo lắng lắm….sợ lắm…
Biết đến bao giờ mới nguôi ngoai đc nỗi đau này………
Có lẽ mình sẽ không kể nhiều về cái thời điểm đó nữa…nhắc lại buồn lắm…tuy muốn ae hiểu đc mình lúc đó như thế nào…nhưng có lẽ ae nào theo dõi truyện từ đầu cũng hiểu tính mình rồi đó…kể lướt qua để ae hiểu thôi nhé..
Đúng là chưa hết nỗi đau này đã đến nỗi đau khác…thật sự lúc này mình cảm thấy mình dường như ko thể đứng dậy đc nữa…
Mọi người bên cạnh mình động viên mình nhiều lắm…nhưng thật sự quá đau….quá xót xa….
Nhiều đêm nằm suy nghĩ….ko ngủ đc….người gầy đi trông thấy…
Thương mẹ….thương ông bà vì bố mình là con trai duy nhất của ông bà mà….đồng nghĩa với việc giờ bố mất đi mình là người duy nhất lối dõi cả họ….thắp hương thờ cúng tổ tiên…
Tự dưng thấy trách nhiệm của mình đối với gia đình nặng nề vô cùng….
Khoảng thời gian đó mình ko chơi với bất cứ 1 ai cả…lúc nào cũng như người tự kỉ ý…chỉ đi học về lại vào phòng ngồi thôi…..lũ bạn thân rủ đi chơi đây đó cho thoải mái…nhưng ko muốn đi…thỉnh thoảng đi uống nước 1 lúc với bọn nó rồi lại về…
Đợt đấy mình chỉ thi đỗ tốt nghiệp cấp 3 thôi…với lực học như thế…mình quyết tâm chờ 1 năm nữa…để ở nhà ôn lại kiến thức…năm sau thi đại học…
Bao nhiêu lời động viên từ gia đình từ bạn bè….đã là động lực giúp mình thay đổi…mình ko muốn chơi bời gì nữa…giờ chỉ muốn tập trung học…để sau này có thể lo lắng chăm sóc đc cho gia đình và nhất là mẹ….
Mình ngày đêm đi học thêm ở khắp các lò luyện thi trong thành phố…trước đấy đối với mình học như tra tấn ý…nhưng về sau này khi học hoặc đọc 1 cái gì đó..mình cảm thấy biết thêm nhiều điều…lại ham học hơn…
Cũng như 1 bài toán…nếu mình biết cách giải thì chắc chắn mình sẽ ngồi giải = được…có khi còn giải = nhiều cách khác nhau…
Nhưng 1 khi ko biết giải và không muốn giải thì lại càng chả bao giờ giải nổi đáp án…
Cuộc đời nhiều lúc cũng thế cũng như 1 bài toán…….
Mình học nhiều đến nỗi gầy như xác ve…suốt ngày chỉ học với học…nhưng đc cái học nó vào đầu…thì càng học càng ham càng muốn học hơn nữa….bài nào càng khó càng muốn giải cho bằng được…thế mới tài…
Thế mới hiểu đc là sao mấy đứa học giỏi nó lại ngồi đc trên bàn học từ tối đến 2,3h sáng mới đi ngủ…
Thời gian đó mình đi học thêm cũng có quen 1 cô bé….kém mình 1 tuổi…đang học 12…
Ko hiểu sao mình học ở lò luyện thi nào….cũng gặp…môn toán cũng gặp…hóa cũng gặp…mà Lí cũng gặp….đoán là cô bé này chắc cũng ôn thi khối A như mình…
Mới đầu nhìn thấy cô bé này cũng hay hay ko biết tính cách thế nào…mình cũng ko ham hố gái mú gì nữa…giờ chỉ muốn tập trung vào học thôi…
Chứ bình thường có lẽ đã tìm đủ mọi cách để xin số điện thoại rồi cũng nên..
Nhưng chả hiểu ông trời thế nào cứ đưa đẩy mình và cô bé đó lại gần nhau hơn…
Nhiều hôm cô bé đó đi học muộn vì phải đi học trên trường về rồi mới đi học lò đc…vì thời gian mở cửa lớp học thêm trùng với giờ tan học ở trường của cô bé đó…lên thường thường cô bé đó hay đến muộn lớp học thêm…
Mà khổ nỗi…chỗ mình ngồi toàn trống 1 chỗ…lên toàn phải ngồi cạnh cô bé…
Ngồi cạnh gái học càng hăng say hơn mới lạ…đời lắm cái buồn cười…
Rồi dần dần về sau quen thói….mình đi sớm toàn giữ 1 chỗ cho cô bé đó…như thành 1 thói quen ko thiếu đc…cô bé đó đến lớp chỉ việc đi thẳng 1 mạch đến chỗ mình là có chỗ ngồi…
Thi thoảng đc nghỉ giải lao 2 đứa cũng ngồi nói chuyện…
Mình mới biết đc cô bé đó…tên là Quỳnh…nhà cũng ko cách trường cấp 3 mình học bao xa…
Cô bé này rất hồn nhiên vô tư…nói chuyện với mình mà cứ như là bạn thân lâu ngày ko gặp ý…bô lô bala đủ mọi thứ truyện trên trời dưới biển…hix2..
Có hôm cô bé đi học muộn quá mình giữ chỗ nhiều lần rồi…lần này còn bị bọn con gái nó quây vào nói chả ra gì…ngại ko chịu đc…
Cậu nghĩ cậu là ai mà lúc nào cũng đến sớm rồi giữ thêm chỗ thế ?
Thế theo cậu nghĩ tớ là ai ?
Tớ chả cần biết…ai đến sớm hơn thì có chỗ ngồi thế thôi…lớp học này là lớp chung của tất cả mọi người lên cậu ko có cái quyền giữ chỗ đấy…
Mình cũng thấy ngại ngại…chưa gặp phải tình huống này bao giờ..nhất là cãi nhau với đàn bà mệt vãi loz ra….
Tớ hỏi lại 1 lần nữa…cậu có cho bọn tớ ngồi chỗ này ko ? cậu chỉ cần trả lời có hoặc ko ?
( đm con ranh con này hổ báo cáo chồn gấu mèo 3D vãi…bắt mình chả lời có hoặc ko mới kinh….nếu nói là ko thì nó đánh mình chắc…mà mình chả lời là có thì phải nhường luôn cả chỗ của mình cho nó à….tí nữa cô bé Q đến 2 đứa dắt nhau đi về à ? quê vãi chày..)
Tự dưng bị đẩy vào cái cảnh tiến ko đc mà lùi cũng chả xong….
Mà có lẽ tại xảy ra quá nhiều chuyện…nên mình cảm thấy tính cách của mình hiền hơn rất nhiều rồi…phải bình thường chắc con ranh này ăn vài cái tát quá…
Điên hết cả tiết…
Thôi đc rồi….
Giờ tớ hỏi lại cậu 1 câu…
Câu cũng chỉ cần trả lời là có hoặc không…
Nếu cậu trả lời đc….thì tớ nhường luôn cả chỗ của tớ cho cậu ngồi…lần sau tự giác xuống cuối lớp ngồi ko lên đây tranh chỗ nữa….ok
Con ranh con thấy ngon ăn…ok luôn…tưởng gì có hoặc ko thì đơn giản…
Tớ hỏi nhé…
Hỏi đi…
Thế hằng ngày ngoài ăn cứt ra cậu có ăn cái gì khác nữa ko ? ( hỏi câu bựa nó mới ko trả lời đc…)
Có hay ko ? trả lời đi…
Ơ ơ…ơ…
Cả lũ xung quanh cười ầm ầm lên….con đấy xấu hổ quá chạy mất hút…
Mình cũng chả quan tâm…giờ cũng vào lớp rồi tập trung học đã…cô bé từ đâu ngồi vào chỗ trước cả mình…
Tự dưng quay ra nhìn mình mỉm cười bí ẩn vãi…
Chả nhẽ chứng kiến cái cảnh mình vừa cãi nhau với lũ đàn bà đó sao ? cãi nhau chỉ để giữ chỗ cho cô bé…..
Cãi nhau làm mất hết hình tượng cậu bé chăm học của mình từ đầu đến giờ gây dựng….nản quá...
Thời gian dần dần trôi qua càng nhanh cũng gần đến kì thi rồi…cũng đã đến mùa hoa phượng nở rồi….số lượng người ôn thi càng lúc càng nhiều….
Mình thì càng ngày càng lo lắng…lượng kiến thức trong đầu mình 1 năm qua mới nhét vào liệu có đủ làm nên 1 cái gì đó ko ? lo lắng lắm…chỉ còn biết cách ngày đêm chăm chỉ học hành thôi….
Nhiều bài khó mình ko hiểu còn hỏi cô bé đó…
Nhưng thực sự tình cảm của mình đối với cô bé đó chỉ là bạn bè anh em thôi chứ ko có gì cả…
------------ Hết ------------
Lên Đầu Trang